Địt kiểu này làm em ấy rên to quá. Nô lệ thường làm chủ nhân không vui. Nô lệ…nên bị trừng phạt.” “Ồ…bây giờ tôi vui nên không phạt anh. Sao anh không cảm ơn tôi?” …cảm ơn chủ nhân. Nô lệ…” Vẻ mặt Hoàng Phương dường như rất phức tạp, khó có thể phân biệt được đó là ngạc nhiên, nghi ngờ hay bối rối. An Thiệu Đình biết rằng ít nhất phải mất một thời gian cô mới thực sự tin rằng anh sẽ không ngược đãi cô nữa. Anh không vội để cô “tỉnh giấc” ngay, thà rằng anh tận dụng địa vị ‘chủ nhân’ tối cao của mình để nói chuyện vui vẻ với cô trước, để giải tỏa dục vọng mà anh chưa kịp trút giận. trong hai tuần. .